A…a…a, đụ em nữa đi anh..!

Dương vật của tôi không còn cứng nữa nhưng hormone của tôi vẫn chạy đua và tôi rất muốn được trở lại với Ava. Tôi từ từ mở cửa và rón rén bước xuống hành lang và đến cầu thang. Mỗi bước đi là một sự cân bằng cẩn thận giữa sự kiên nhẫn và khéo léo khi tôi đi xuống căn nhà tối đen như mực. Có lúc tôi va vào một chiếc ghế và mặc dù nó không gây ra nhiều tiếng ồn, nhưng thần kinh cao của tôi khiến nó giống như một trận động đất vừa ập vào nhà.Cuối cùng tôi đến được cửa của Ava và tôi từ từ mở nó ra mà không muốn gõ và gây ra tiếng độ. Cô ấy đang mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhạt và mái tóc nâu buông xõa rối bù quanh khuôn mặt.